Hôm nay cũng là một ngày chớm đông tháng 11, thức dậy lúc 5h buổi sáng khi mà trời còn đang tối nhưng đằng phía đông đã hửng lên chút ánh sáng, tuy yếu ớt nhưng le lói cũng khiến tôi cảm thấy bớt chút lạnh lẽo.
Ngại thật đấy, đi làm vào giờ này- khi mà mọi người còn đang ngủ vùi trong chăn ấm. Tôi đã quen với việc này gần 2 năm rồi. Ai cũng tỏ ra ái ngại khi hỏi về thời gian làm việc của tôi. Well, thật sự thì, bạn có thể nhìn theo 2 cách này, nhưng theo cách nào thì bạn tự chọn, chính cách nhìn này sẽ quyết định tâm trạng của bạn suốt cả ngày làm việc hôm ấy.
Đồng hồ báo thức kêu lên, đúng 5h sáng. Mọi người còn đang ngủ trong chăn ấm, mình lại dậy vào giờ này.Trời lạnh. Gió hú.Đôi khi là những cơn mưa đông buốt giá,..Tối đen. Một mình lúi húi đi quanh nhà tìm túi xách, quần áo, chiếc giày, đôi tất. Đôi mắt còn lèm nhèm nhìn mình trong gương ngao ngán. Chải vội tóc, mọi thứ chuẩn bị xong thì dắt xe đi làm thôi. Nhà tôi ở nông thôn, chúng tôi có nuôi vài con mèo và 2 chú chó. Buổi sáng chúng nó lúc nào cũng từ đâu chui ra ngáng đôi chân vội vã của tôi. Tôi bắt đầu ra khỏi nhà tầm 5:30,đi hết quãng đường 15km sẽ đến công ty. Mất khoảng 30 phút. Vậy nên tôi luôn đến sát giờ hoặc muộn. Tôi quá đỗi quen với việc đi làm muộn. Có hôm tôi đi làm sớm, mọi người sẽ đùa rằng trời sắp có bão. Đấy, chỉ vậy cũng đủ cho thấy độ thờ ơ của tôi với kỷ luật công ty như thế nào. Hay nếu hiểu theo cách này, thì đó là tôi đã không còn động lực.
Việc đó tôi nên bị lên án lắm chứ. Tôi biết nhưng tôi lại thích cái cảm giác tội lỗi ấy. tầm giờ này, sếp chưa đến. Phòng làm việc của tôi lại ngay lối cổng vào, vậy nên hầu như không ai nhìn thấy tôi bước vào lúc nào. Chỉ có những người công nhân trong phòng do tôi quản lý biết, nhưng họ như người nhà vậy, nên không sao :) Thật ra lý do chính do tôi lề mề và không muốn dậy sớm hơn để có thể đi làm sớm hơn. Tôi thích đi muộn hơn tầm 5 phút, vì khi ấy, sẽ không cần chen chúc để xe, không cần hòa vào làn người vội vã, muộn 5 phút công ty sẽ trừ lương nhưng tôi thích thế nên tôi kệ. Cũng không trừ nhiều lắm đâu, một tháng chắc khoảng 1-2 tiếng cộng dồn do đi làm muộn thôi.
Ngoại trừ tất cả những sự bất tiện này ra, cảm giác cô đơn là điều khiến tôi mủn lòng nhất. Tôi biết cảm giác được đưa đón, hỏi han và được quan tâm ra sao. Cũng lâu rồi và đó là điều xa xỉ đối với tôi. Nhưng giờ đây, tôi hoàn toàn một mình. Cứ lặng lẽ đi làm và thi thoảng cũng suy nghĩ một chút khi đang lái xe mà không nén được sự ghen tỵ, ước ao được quan tâm như bao cô gái khác.
Đó chính là cách nhìn nhìn đầu tiên, đây có lẽ là cách mà đa số mọi người cảm thấy. Cũng hết sức tự nhiên và bản năng thôi. Mọi ngày của tôi đều như thế. Đều cuốn theo bản năng, và giờ tôi đã hiểu. Người ta nói, để làm được điều bứt phá, hay trở nên ưu tú hơn, thì cần phải thay đổi nhận thức, vượt qua bản năng yếu đuối từ những điều nhỏ nhặt nhất.
Cách nhìn thứ hai, lẽ ra tôi nên nhận ra sớm hơn. Mỗi sáng thức dậy sớm như thế, tôi có thể nghĩ như thế này. Tuy lúc 5h sáng trời còn tối, nhưng bạn đã bao nhiêu lần nhìn thấy khoảnh khắc chuyển giao giữa đêm và ngày? Khi mà ánh sáng của mặt trời bắt đầu le lói ở phía Đông, rực sáng ở một góc trời nhưng dần lan rộng ra, chiếu những tia nắng đầu tiên xen qua các kẽ lá. Đó là khoảnh khác đẹp và tràn đầy sự sống nhất. Có nhiều lần, dù đã muộn giờ, nhưng tôi vẫn dừng xe lại trên con đê làng, cố lưu giữ lại khoảnh khắc đẹp tuyệt vời ấy. Thật lòng, khi nhìn những điều đẹp đẽ như thế, tôi sẽ nghĩ đến những điều lạc quan, những việc tốt tôi muốn làm. Ví dụ, tôi nghĩ rằng mình nên bắt đầu dậy sớm chạy bộ để có thể ngắm bình minh.
Lái xe trên đường QL10 rộng thênh thang, nhưng giờ đó thì cực ít phương tiện trên đường. Vận tốc lái xe của tôi dao động từ 60-70km. Cảm giác làn gió tạt qua mặt cũng thật khoan khoái và tinh thần thêm tỉnh táo. Cảm giác này thật tuyệt, không khí trong lành, yên tĩnh. Đi trên làn đường, tôi lại nghĩ một dịp nào đó mình muốn có những chuyến đi xa. Tôi tan ca lúc 14h, khi nhiều người vẫn còn đang làm việc, tinh thần lúc này cũng khá uể oải rồi, thì tôi bắt đầu lái xe về nhà hoặc tạt qua các quán xá, con chợ mua rau, hoa quả và hàng trăm thứ hay ho. Lúc ấy, tôi vẫn còn cả một ngày dài để làm những điều tôi muốn hay đơn giản chỉ là về chơi đùa với lũ chó mèo ở nhà, đơn giản nhất thì lên giường ngủ một giấc.
Hai năm rồi, tôi ban đầu từ ngại, chán nản thành quen. Rồi bây giờ là động lực. Thật khó để lúc nào cũng giữ được tinh thần lạc quan. Tôi chỉ nghĩ, nếu đó là bản năng và cảm xúc tự nhiên thì tại sao phải cố thúc đẩy nó trở thành một dạng cảm xúc tích cực nào khác. Miễn rằng mình vẫn có thể cân bằng lại. Mặt khác, tôi cũng nghĩ, nếu có thể chuyển hóa được năng lượng tiêu cực thành tích cực mỗi ngày, đặc biệt là thay đổi nhận thức, động lực của bản thân- đây có thể là một nguồn sức mạnh nội tâm nào đó, tôi không biết nói thế nào hay có thể giải thích dễ hiểu về một điều siêu nhiên như thế. Tôi không biết những người thành công, ưu tú họ có làm điều này- dậy sớm, chọn thái độ tích cực mỗi ngày hay không? Hay: để thành công, ưu tú bạn cần dậy sớm, chọn thái độ tích cực. Hai điều này có liên quan hay mối quan hệ với nhau hay không tôi cũng muốn biết lắm. Nhưng, rõ ràng là việc này đem lại điều tốt.
Khi viết đến đây, thì tôi cũng gần hết ca làm của mình rồi. Hôm nay công việc diễn ra khá tốt, ít ra thì nó tốt hơn những ngày trước đó, Tôi hôm nay cũng thấy bản thân cần tích cực hơn, ít quan tâm hơn đến những người khác( thực ra là những người khiến tôi không vui). Vậy đấy, một ngày trong một năm, hay trong một cuộc đời tuy ngắn ngủi và chẳng đáng là bao nhưng nếu nghĩ sâu hơn, thì một ngày chính là tất cả đối với một người. Một ngày đầy đủ cảm xúc vui buồn, tốt hay không cũng do bạn nhìn nhận.
I must admit, I didn’t do all that much today because I spent it chilling out with 3 of my most favourite people in the world having a sleepover 💕 (No, 17 years old is NOT too old for sleepovers.)
However, I did FINALLY finish my personal statement and send off my UCAS application to my referee - eep! I also read a few pages of Le Père Goriot before I left and made myself a massive to do list for when I get home.
Luckily I have Monday morning to stay at home and work to make up for not using Saturday. But do I regret it? Nah. I’m chilled :)
Well, today was... interesting. I got to school at 8am, went to form, had a cup of tea and did a maths challenge in said form... and spilt my water all over my bag. My important stuff was fine, but my phone and everything up front got soaked. Oops!
I had to lay all my stuff out on the desk and wait for my mother to bring a spare backpack. Of course, stupid me forgot to take my key out that bag so I was locked out for an hour when I got home :(
Other than that, I had 4 free periods and 1 lesson today. I made biology notes on gene regulation and the lac operon from 08:55 to 10:55 and did a mixed exercise on geometric sequences from 11:20 until 12:20.
Then came Chemistry, where we did worksheets on orders of reaction because my teacher had a massive migraine.
Lesson 5 was my designated time to see my tutor, who is a retired maths teacher and is helping me along. We spent 45 minutes talking about the binomial expansion and then radians, which was great fun. That was such a nice way to end the day.
When I got home (which was almost an hour later than usual since I was locked out!) I kind of flopped on my bed and completely forgot that I had to do homework due in tomorrow.
So at 17:00, I sprang into life again and finished German (pictured) and then Chemistry. That took until 21:00, when I forced myself to stop.
Girl’s gotta look after herself, you know?
Despite the raging cold, this is what my Monday looked like!
07:10 Wake up!
07:15 Brain training using Peak while having a bath
08:20 Finally got out the bath... don’t judge it was cold outside haha
08:30 Dressed and ready to knuckle down. I had taken my meds and made a cup of tea.
08:30-09:00 Chemistry homework!
09:00-09:30 German quizlets
09:30-11:20 Maths
11:20-11:45 Lunch!
11:45-12:30 More Maths
12:30-13:00 Break with my mum
13:05 Bus to school
13:30 Arrival at school - their lunchtime
14:00-15:00 Biology lesson
15:00-16:00 French lesson
16:16-16:30 Bus home
16:30-17:30 Chill (Skyped friends today)
17:30-18:10 More maths! Arithmetic progressions and all that jazz
18:10-18:30 Tea time! (Or dinner, depending on where you’re from)
18:30-19:10 French homework
19:10 Pack my bag for tomorrow, relax in my room with a cup of tea and Le Père Goriot
21:00 My bedtime - non-negotiable haha
Hello all! I’ve been getting a lot of questions based on how I balance school and home life, so I’ve decided I’m going to break down my days, hour by hour, over the course of the week beginning Monday 24th September 2018.
I’m mainly doing this because I love finding out how people use their days - and because I would personally benefit from really analysing how I use my own. Is this something you’d like to see?